Bật chế độ thấu hiểu để làm việc mình yêu, sống đời mình ước
- Hân Phi Trợ lý
- Aug 21, 2024
- 8 min read
Updated: Oct 9, 2024
Bạn nè! mình có thể hỏi bạn một vài câu không?
Bạn sẽ cảm thấy như thế nào khi đã cố gắng hết sức làm một việc gì đó mà kết quả trả về lại không được như mong đợi? Hay khi dốc hết tâm huyết vào một dự án nhưng tất cả đều đổ sông đổ bể chẳng thành hình, bạn sẽ ra sao? Bước tiếp hay dừng lại? Níu giữ hay buông tay?
Dẫu có đi qua bao thăng trầm cuộc sống, có vượt qua bao nhiêu chông chênh khúc khuỷu trên đường đời, mình vẫn phải thừa nhận rằng bản thân là một con người, là một cô gái nhạy cảm.
Viết đến đây, bỗng dưng lòng mình chạnh lòng. Bởi vào những ngày trẻ người non dạ, mình đã từng rơi vào trạng thái mất phương hướng khi đối diện với những thất bại ê chề như thế!
1. Cuộc tranh đấu ngầm từ các thế lực mạnh mẽ trong nội tâm
Mình đã kể với bạn về những lần dấn thân vào chốn công sở, từ bỏ để khởi nghiệp, lao đao khi sự nghiệp không thành, lại trở về với công việc văn phòng rồi phải không? Vốn mang nhân cách của một cô gái mạnh mẽ, có thể bạn sẽ thấy những chặng đường lênh đênh đó của mình là bình thường.
Ai cũng sẽ có những khúc cua, những lần rẽ sóng chuyển hướng như thế. Mình cũng hiểu rõ rằng, khi trải qua rồi quay đầu nhìn lại, mọi thứ dường như đều là chuyện cỏn con.
Nhưng thú thật, lúc đang xoay vần trong những chuyện cỏn con ấy, chúng ta chẳng thể nào tỉnh táo và tịnh tâm như khi kể lại lúc này đâu.

Nguồn: Unsplash
Mình cũng vậy. Nội tâm mình dậy sóng những lần chuyển mình như thế. Mình không biết nên tiếp tục theo đuổi lý tưởng cao đẹp kia hay quay lại công việc sáng đi chiều về như thường lệ. Chẳng dễ dàng để đưa ra lựa chọn khi cả hai bên cán cân đều quan trọng ngang nhau trong cuộc sống của mình lúc bấy giờ.
Sự thất bại trong nhiều lần khởi nghiệp khiến mình mất dần niềm tin vào bản thân. Trong mình luôn xuất hiện những cuộc tranh cãi không hồi kết:
Tự tin nhiều lắm cơ mà, cớ sao bây giờ lại lạc lối thế kia?
Thật ra thì cậu đã sai rồi Hân à! Cậu đã thất bại thật rồi!
Chỉ vì vài lần thất bại mà để bản thân lọt thỏm vào hố sâu như vậy có đáng không? Sự tự tin quyết liệt trước đây của cô đâu rồi?
Thôi nào Hân ơi! Ngồi dậy, vạch ra lại đường đi nước bước cho con đường sắp mình đi nào!
Nhưng đi làm sao khi bây giờ tinh thần chẳng còn chút sức sống nào?
Ơ! Thế cậu đang ở đâu? Cậu mạnh về điểm gì? Yếu ở chỗ nào? Cái gì là phù hợp với cậu nhất? Điều cậu cần nhất lúc này là gì?
…
Cứ thế, những tiếng nói trong mình thay nhau lên tiếng, dày xéo tâm can. Với một người đề cao sự nghiệp, xem công việc là ưu tiên hàng đầu như mình ngày đó, việc bị hàng vạn dòng cảm xúc tiêu cực nhấn chìm là một vấn đề rất lớn.
Từ một người tràn đầy sức sống, luôn năng động với nhiều sở thích, không bao giờ thấy nhàm chán dù ở một mình, mình dường như trở thành một cô gái vô cảm, không còn hứng thú với việc gì, nhìn mọi việc đều vô nghĩa.
Chao đảo, chệnh choạng, mình không biết mình nên làm gì tiếp theo.
Cảm thấy thất vọng về bản thân, mình rơi vào khoảng thời gian vô định.
2. Sự vươn mình trỗi dậy của những hạt mầm đã được gieo
“Mình cũng không nhớ mình vượt qua khoảng thời gian đó như thế nào!”
Mình đã định viết như thế khi nói về sự chuyển mình vượt qua giai đoạn gian truân ấy. Nhưng, ngẫm lại, không phải tự nhiên mà mình có thể đi qua khó khăn và tìm thấy ánh sáng cho con đường sự nghiệp của mình.
Một phần có lẽ do tính cách bướng bỉnh, gan lì, không dễ bỏ cuộc trong mình trỗi dậy. Phần còn lại là do những hạt mầm mình đã gieo trồng trên mảnh đất tư duy của mình nảy nở, vươn lên, ra lá và đơm hoa.

Nguồn: Unsplash
Đó là những hạt mầm về việc thấu hiểu bản thân, tin tưởng chính mình, khách quan nhìn nhận sự việc và hướng mình phương án giải quyết dù có khó đến thế nào. mình có thể sai, có thể thất bại, nhưng tuyệt đối không được từ bỏ, càng không được gục ngã.
Nếu chỉ vì những vấp váp trước đây mà quên đi khát vọng tự do làm chủ cuộc đời mình, lan tỏa những giá trị đúng đắn, thì đó không còn là mình nữa, không còn là một Hân Phi luôn ngời ngời nhuệ khí trước những thách thức của cuộc đời nữa.
Mình quyết định tạm dừng việc khởi nghiệp và quay lại con đường công sở để trau dồi thêm kiến thức và kỹ năng. Mình xem quá trình này là một bước đệm, một giai đoạn ủ kén, bồi đắp nội lực để một ngày đủ điều kiện sẽ phá kén, tung cánh bay lên. Cũng từ tư duy đó, mình lại trở về nhân dạng một người nhiệt huyết học tập, phát triển bản thân cả về tư duy, kiến thức và kỹ năng một cách mạnh mẽ.
3. Tìm cho mình một người dẫn đường đúng đắn
Mình biết rằng mình cần tìm một ai đó để đồng hành, định hướng, chỉ cho mình những điều mà mình không biết. Do có kinh nghiệm làm việc vận hành, xây dựng quy trình và phát triển các chương trình đào tạo, mình được một người chị là chuyên gia cấp cao mời về làm cùng. Chính chị cũng trở thành người mentor đầu tiên mà mình biết ơn suốt đời.

Nguồn: Unsplash
Với phong cách làm việc “kiểu tư bản”, chị không những tạo cơ hội cho mình phát triển những kỹ năng đã có, mà còn hướng dẫn các cách thức tư duy, chiến lược kinh doanh, quản lý business.
Đi cùng chị một thời gian, vừa làm việc vừa học hỏi, mình lại càng thấy rõ phiên bản tốt hơn của mình, khám phá ra những điểm mạnh còn đang ẩn nấp bên trong.
Bên cạnh chị, năng suất làm việc của mình tăng gấp 3 lần. Một mình mình có thể kham tất cả các công việc vận hành của một doanh nghiệp mới, khối lượng công việc có thể nói là bằng tổng của 5 người khác cộng lại. Cứ thế, mình miệt mài làm việc, học tập, rồi trưởng thành hơn từ lúc nào chẳng hay.
Nói thế không phải để khoe khoang năng suất làm việc của mình. Mình chỉ muốn nhấn mạnh rằng, chỉ cần bạn dùng cả tâm trí vào công việc, những gì bạn nhận lại sẽ luôn xứng đáng.
Nhưng, đó không phải là thứ duy nhất mình nhận được. Bạn biết đó, việc gì cũng có hai mặt. Bên cạnh sự trưởng thành trong công việc, mình cũng nhận về những phản hồi tiêu cực từ cơ thể.
4. Sự lên tiếng phản kháng từ cơ thể
Thời gian đầu, mình cảm thấy mình kém cỏi, thiếu nhiều kỹ năng, kiến thức. Thế nên, mình không quản ngày đêm, gạt hết tất cả mối quan tâm khác như gia đình, sở thích cá nhân hay bạn bè, chỉ để tập trung phấn đấu và khẳng định năng lực bản thân. Lao đầu vào công việc như một con thiêu thân, mình quên mất cơ thể mình đang bị bào mòn. Mệt mỏi, căng thẳng, mình bị bệnh.
Khi cơ thể không đủ sức để theo kịp nhiệt huyết công việc, tinh thần mình cũng không thể thoải mái hơn. Mình luôn có cảm giác mình kém cỏi dù vẫn điên cuồng làm việc mỗi ngày. Sự chới với ở giai đoạn trầm lắng trước đó vẫn chưa hoàn toàn biến mất.
Vòng lặp của sự hoang mang lại dễ dàng quay lại, khi sức đề kháng cả thể chất lẫn tinh thần không còn đủ mạnh để bảo vệ thân chủ, mình lại bị cuốn vào những cảm xúc tiêu cực, vô định.

Nguồn: Unsplash
Không ít lần mình vẫn dằn vặt bản thân bởi những câu hỏi mang tính sát thương cao: Liệu mình có làm được không? Sao mình kém cỏi như vậy? Mình có thể đi tiếp được không?...
Mình còn dám đầu tư một số tiền khá lớn với mình lúc đó để làm các bài trắc nghiệm khám phá thế mạnh của bản thân. Nhìn các bạn trẻ hơn mình đang hăng hái tiến bước trên con đường công danh sự nghiệp, mình lại tự ti. Cố chạy theo họ, mình đánh rơi đi mất bản sắc cá nhân của mình.
Cứ loay hoay nhìn ra bên ngoài, mình bị chị sếp bắt gặp tình trạng của mình. Một lần, chị nhân chuyện công việc mà chia sẻ với tôi:
Cái này em làm tốt mà, sao không dùng nó mà lại làm khác đi?
Em đang không ghi nhận bản thân mình, Hân à! Có những thứ em làm tốt hơn người khác rất nhiều, đó là thế mạnh của em. Học hỏi người khác là tốt. Nhưng việc học đó không phải để dìm bản thân xuống đáy, mà là để cộng hưởng với thế mạnh của bản thân mình để khiến bản thân tốt hơn nữa.
Đứng trước những câu nói thức tỉnh của chị, mình không che giấu được cảm xúc trong lòng. Mình như tỉnh ngộ sau cơn mê.
Quay đầu nhìn lại, mình thấy một cô gái trẻ đang đứng phía sau nhìn mình, vẫy tay gọi mình. Mình đã miệt mài chạy đi mà bỏ rơi chính mình ở phía sau từ lúc nào chẳng hay. Dừng chân, mình quay lại, đi về phía cô gái ấy, ôm ấp, vỗ về và mong được thứ tha.
5. Quay về với chính mình
Từ hôm đó, mình không còn so sánh bản thân với người khác, thôi đánh đồng điểm mạnh của họ với điểm yếu của mình, dần học cách nhận diện và sử dụng ưu thế của riêng mình. Mình chiêm nghiệm, soi chiếu và ghi nhận bản thân nhiều hơn. Sức khỏe mình dần ổn định, tinh thần cũng được nâng lên từng ngày. mình không chạy đua với những thành tích hữu hình bên ngoài nữa, với mình lúc ấy, việc nâng cấp bản thân bên trong một cách lành lặn, an toàn mới là quan trọng nhất.

Nguồn: Unsplash
Lạ thay, khi mình công nhận chính mình, mình cũng nhận được sự ghi nhận từ người khác. Hóa ra, trong khi mình cứ mãi chỉ trích bản thân mình vì chưa đủ giỏi, người ngoài đã đánh giá rất cao những gì mà mình đã làm được.
Bạn biết không? Đó là một bài học lớn trong cuộc đời mình. Dù vẫn luôn tin vào năng lực và nhiệt huyết của bản thân mình, nhưng mình vẫn bị vướng vào cái bẫy ngoại lực. Thay vì nhìn vào trong để nâng mình lên một đẳng cấp mới, mình lại cứ chăm chăm nhìn ra bên ngoài và lấy sự thành công của người để làm thước đo cho bản thân. mình sai. Và thật may, mình đã nhận ra lỗi lầm ấy ngay trước khi bị nhấn chìm hoàn toàn.
Mình thả lỏng, chấp nhận mình, thấu hiểu mình, yêu thương mình, tôn trọng mình hơn. Khi đó, năng lượng tự tin lại trở về, lại khoác lên mình một phong thái rạng ngời, vững cãi, khiến người khác tin tưởng mình.
Nếu có thể dành tặng bạn một lời khuyên chân thành trên con đường chinh phục những nấc thang sự nghiệp, mình thật tâm mong bạn sẽ:
Tìm lại được chính mình.
Tìm được con đường mình muốn đi.
Tìm được công việc mình muốn làm.
Giờ đây, khi ngồi viết lại những dòng này, lòng mình thật sự bồi hồi. Nhìn lại quãng đường đã đi qua, những va vấp đã khiến đôi chân rỉ máu, con tim mệt nhoài, tinh thần uể oải, những niềm vui khi tìm được người đồng hành lý tưởng, tự hào vì đã không từ bỏ mà vẫn tiếp tục bước đi,... tất cả đều xây đắp nên mình của ngày hôm nay - một phụ nữ vững vàng, bình tĩnh và tự tin phấn đấu cho sự nghiệp mong muốn của riêng mình.




Comments