Điều khiến mình biết ơn nhất khi làm cố vấn chiến lược bán cho người làm đào tạo
- Han Phi
- Jul 23
- 3 min read
Updated: Jul 25
Nếu phải chọn một từ để mô tả những buổi ngồi tư vấn 1-1 cùng Hân, thì “rõ ràng” có lẽ là từ mà mình được nghe nhiều nhất từ mentee hay khách hàng.
Rõ ràng về hướng đi.
Rõ ràng về sản phẩm.
Rõ ràng về cách tiếp cận khách hàng.
Rõ ràng về chính con người họ.
Có người từng ngồi khóc trong buổi tư vấn vì lần đầu tiên sau nhiều năm tháng chối bỏ, không đối diện với vấn đề thực sự của mình, mà cứ chạy lòng vòng bên ngoài để né tránh, rồi không tự quyết được “mình nên làm gì” – thì sau khi trò chuyện cùng mình, đâu đó bên trong họ mọi thứ bỗng sáng ra như được… bật đèn.
Có người từng thử rất nhiều hướng nhưng cứ loay hoay mãi không bán được – sau một buổi ngồi bóc tách, họ thấy ra được điểm mấu chốt: hoá ra không phải họ dở, mà là họ chưa bán đúng thế mạnh của mình.
Còn mình – sau những buổi ngồi ấy – điều mình cảm thấy biết ơn nhất là… ngày xưa đã học Coaching.
Dù bây giờ mình không làm Coach mà làm Mentor, nhưng mình thấy rõ một điều: nhờ có nền tảng Coaching, mình không vội nhào vô đưa giải pháp, mà thay vào đó mình sẽ đi tìm hiểu người mà mình sẽ cùng "gắn bó" trong tương lai, để xem thử mình có thể giúp được cho họ điều mà họ cần nhất hay không.

Vì vậy, trước mỗi khi đi sâu hơn về biz, mình sẽ thường bắt đầu bằng cách đặt một vài câu hỏi về chính họ để hiểu được:
- Đích đến cuối cùng trong sự nghiệp mà họ muốn
- Nhìn về cuộc sống để hiểu được lý do mình chọn lựa phát triển triển sự nghiệp theo cách A/B,...
- Họ đang sở hữu những điểm mạnh ra sao
- Có điều gì cần phải cải thiện
- Họ có phù hợp với lựa chọn đang chọn hay không...
Và từng chút từng chút một, mình cùng họ xâu chuỗi lại các mảnh ghép để tìm ra điểm giao giữa con người họ và ý tưởng, mong muốn phát triển business của họ.

Mình không bao giờ áp đặt quan điểm hay kinh nghiệm cá nhân của mình lên mentee. Và mình cũng không dùng một công thức chung cho tất cả mọi người, vì mình hiểu mỗi người chúng ta sẽ luôn có hành trình trải nghiệm rất khác nhau, cái chúng ta cần là tìm ra điểm phù hợp giữa chính bản thân với thị trường tiềm năng của riêng mình, để có thể tự tin từng bước mà "chiến".
Và với từng người, mình đồng hành theo cách khác nhau. Không cố kéo ai chạy nhanh khi họ còn đang đi bộ. Cũng không níu ai lại khi họ đã sẵn sàng bứt tốc.
Bởi:
Có người đến khi còn đang “lơ mơ” chưa biết mình giỏi gì, chưa rõ mình muốn gì.
Có người thì đã có ý tưởng nhưng đầy sợ hãi: sợ mình không thể làm được, sợ bị đánh giá, sợ bị từ chối, sợ thất bại...
Có người lại có kiến thức, có đam mê, có trải nghiệm… nhưng chưa biết gom chúng lại thành một hệ sản phẩm bài bản.
Mình sẽ ở đó, đặt những câu hỏi vừa đủ sâu – vừa đủ sát – để người đó tự thấy ra, chứ không phải vì lời mình nói.

Có lẽ vì vậy mà sau những buổi đồng hành, ngoài từ “rõ ràng”, nhiều mentee còn nói với mình: “Câu hỏi của chị đã khiến em phải ngẫm lại những gì mình đang làm.” “Chị làm em tin hơn vào chính mình.” “Ồ, em không ngờ là em có thể làm những điều đó từ những kinh nghiệm của mình.”
Mình biết ơn vì có thể làm nghề theo cách đó. Một cách nhẹ nhàng, không áp đặt. Một cách vững vàng, không “hù dọa” bằng mấy câu kiểu: “Không làm gấp là mất cơ hội”, “Không dấn thân là thất bại”.Chỉ đơn giản là, đi cùng – đủ sâu – để người đó thấy được chính họ - hiểu được chính họ và làm vì bản thân họ thực sự muốn!
Nếu bạn thấy mình đang cần một người như vậy, mình sẵn lòng ngồi xuống cùng bạn, như cách mình đã từng làm với rất nhiều người trước đó.




Comments